Chuyển đến nội dung chính

Giải oan Hoàng hậu Thượng Dương


Nếu là người trong giới mộ điệu cải lương tuồng cổ thì chắc hẳn ai cũng biết đến tuồng Câu thơ yên ngựa. Một trong những tuồng ăn khách nhất của đoàn Minh Tơ. Tuồng xoay quanh câu chuyện nội cung triều nhà Lý sau cái chết của Lý Thánh Tông. Thời cuộc đã định, vì có con trai nối dỗi nên Nguyên Phi Ỷ Lan được thay quyền nhiếp chính xưng là Linh Nhân Thái Hậu, cùng với Lý Đạo Thành và Lý Thường Kiệt nắm giữ triều cương. Người còn lại là Thượng Dương Hoàng Hậu, bị gán cho tội bán nước. Để Linh Nhân chê trách rằng: "Đất nước thiêng liêng nào phải của riêng mình, mà rước ngoại bang về toan giày xéo nát tan". Có phải Thượng Dương thực sự đáng trách vì mưu đồ bán nước hay kẻ đang nắm quyền kia muốn trừ hậu hoạn mà không từ thủ đoạn vu khống bà. Không chê trách tác giả biên soạn ra tuồng, nhưng không thể để oan tình cho một người hoàng hậu. Phải chăng sử cũ dựng lên là sử của kẻ thắng thế.

Sau Đại Việt sử ký toàn thư chép: "Giam Hoàng thái hậu họ Dương,... (bởi) Linh Nhân cho mình là mẹ đẻ mà không được dự chính sự, mới kêu với vua rằng: "Mẹ già khó nhọc mới có ngày nay, mà bây giờ phú quý người khác hưởng, thế thì sẽ để mẹ già vào đâu?" Vua bèn sai đem giam Dương thái hậu và 76 người thị nữ vào cung Thượng Dương, rồi bức phải chết chôn theo lăng Thánh Tông... (còn) Thái sư Lý Đạo Thành lấy chức Tả gián nghị đại phu ra coi châu Nghệ An."

Dù sau đó Linh Nhân có ăn năn sám hối về hành động trên nhưng không ít tuồng tích đã đổ tội oan cho Thượng Dương, một người phụ nữ hết lòng chăm lo cho vua con trước khi đăng cơ. Vua vì những lời than oán đầy ích kỷ của sanh mẫu mà đẩy đích mẫu vào lãnh cung và bức tử. Cái chết tội nghiệp của bà cần được thương tưởng hơn là bị bêu rếu bằng một cái chết bằng tam bang triều điển vì tội mãi quốc cầu vinh.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bài thơ - Hoài niệm kẻ chinh nhân

HOÀI NIỆM KẺ CHINH NHÂN Quân kỳ phất phới điểm binh Lệnh truyền lưỡng quốc xuất chinh Tây Thành Chàng nơi khói lửa chiến tranh Bụi hồng nhuộm máu vấy tanh chiến bào Thanh lâu nàng bạc mái đầu Tam Đồ vang tiếng tiêu sầu ai bi Ngày đưa tiễn, lệ hoen mi Dặm trường thiên lý kinh kỳ xa xăm Tương phùng mong mỏi tháng năm Ngờ đâu trần thế âm thầm ly tan Dưới tro nàng dạo phím đàn Lửa thiêng vương vấn chẳng tàn bụi than Mộ phần đao kiếm vắt ngang Thây phơi đắp chiếu vô vàn thành Tây Vũ cơ xòe quạt trong tay Gió nơi huyệt mộ tung bay tiền vàng Chu sa họa lại dung nhan Quả là cốt cách di nhân phi thường Sa cơ thọ tiễn chiến trường Thi hài đẫm máu đã ngừng trào tuôn Rượu nồng pha vị tuyết sương Tế thần rưới chén quỳnh tương đẫm sàn Nữ nhi mắt lệ tuôn tràn Quát câu "phản trấn" bi than đất trời Âm dương rẽ lối muôn đời Vọng vang tiếng gió tựa lời điêu linh Sa trường khói lửa đao binh Gạt đi nước mắt phỉ tình trăm năm Khúc Cai Hạ...

Tổ Đình Ấn Quang

Tổ Đình Ấn Quang Tại vùng tráng lệ Sài Gòn Bốn bên tấp nập bà con thị thành Cửa nhà phố xá bao quanh Uy nghiêm sừng sững nổi danh một đời Ấn Quang tự đẹp rạng ngời Thuộc dòng Lâm Tế thuộc về Thiền Tông Thiền môn đón ánh dương hồng Cành Sa La nở đẹp lòng chư Tăng Nhang trầm nghi ngút hương lân Có Quan Âm các có hàng trúc xanh Hoa thơm cành lá bao quanh Phật Đà thiền tọa ngồi khoanh chân trần Là nơi chẳng chút bụi trần Là nơi thanh tịnh muôn phần an nhiên Từ bi mở rộng cửa thiền Đón chào sanh chúng bén duyên nâu sòng Minh Thiện

Vườn trái cây - nhà Nhựt Hoàng