ÂM VANG LỜI CỔ TÍCH
Cổ tích dân tộc sáng ngời
Vẻ vang nguồn cội nghìn đời cha ông
Trời, biển, đất, nước, núi, sông
Cánh cò, đồng lúa mênh mông, thanh bình
Yêu sao thôn xóm quê mình
Cây đa, bến nước, mái đình thân quen
Lời khuyên dạy chẳng dám quên
Chuyện xưa, tích cũ lưu truyền đời sau
Đậm đà sự tích trầu cau
Anh em, chồng vợ biết bao ân tình
“Chuyện xưa Dương Lễ, Lưu Bình
Châu Long dệt gấm vẹn tình thâm giao”[1]
Trước là nhân nghĩa đề cao
Sau là ghi tạc công lao đồng bào
Cây nêu ngày Tết năm nào
Xua tan lũ quỷ lấn vào ruộng nương
Nhớ ngày giỗ tổ Hùng Vương
Phụng thờ, cung kính, khói hương đủ đầy
Mai An Tiêm trắng bàn tay
Tìm ra dưa hấu tận ngoài đảo xa
Anh hùng Thánh Gióng tài ba
Giặc Ân tan tác, nước nhà bình yên
Dân ta nòi giống Rồng, Tiên
Khai hoang mở cõi ba miền non sông
Nêu gương nghĩa vợ, tình chồng
Khắc ghi bốn chữ tâm đồng, thủy chung
Sắt son phải thẹn với lòng
Hóa thành thân muỗi, má hồng phôi phai
“Nợ tình chưa trả cho ai
Khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan”[2]
Dã Tràng uất hận vương mang
Xe cát lấp biển chẳng màng nhọc công
Gái khôn giết chó khuyên chồng
Phu thê đồng thuận biển sông lấp đầy
Nuôi con chẳng quản tháng ngày
Con nuôi cha mẹ kể ngày kể đêm
Người hiền thì được gặp hiền
Kẻ ác ắt gặp muộn phiền, tai ba
“Đẻo cày theo ý người ta
Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì” [3]
“Của trời trời lại lấy đi
Giương đôi mắt ếch làm chi được trời” [4]
Vong ân phụ nghĩa người đời
Của Thiên trả Địa, đất trời chứng cho
Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho
Tham lam phải chịu lắm trò mỉa mai
Nhớ rằng trọng nghĩa khinh tài
Trau dồi nhân đức đong đầy mai sau
Con người chữ hiếu đề cao
Thờ cha kính mẹ mai sau nên người
Biết bao bài học cho đời
Ngẫm suy thời cuộc từ lời cha ông
Vọng vang như tiếng tơ lòng
Sắc màu dân tộc con Rồng cháu Tiên.
29 – 06 – 2016
Nhựt Hoàng
Chú thích
[1] Trích trong bài Tân cổ Dương Lễ - Lưu Bình.
[2], [4] Tên câu chuyện trong “Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam” của Nguyễn Đổng Chi.
[3] Trích trong “Chuyện cổ nước mình” của Lâm Thị Mỹ Dạ.
Nhận xét
Đăng nhận xét