Chuyển đến nội dung chính

Bài thơ - Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài


Miền Chiết Giang Anh Đài họ Chúc
Phận nữ nhi cầm bút du hành
Xin cha mẹ, cải nam hình
Cùng người tỳ nữ vi hành Hàng Châu
Đến Nam Sơn thâm sâu rừng núi
Gặp thư sinh đi với tiểu đồng
Cùng nhau thăm hỏi đôi đàng
Là Lương Sơn Bá, quê chàng Cối Khê
Hòa tâm tưởng hướng về Nho giáo
Nguyện một lòng khoác áo thư sinh
Cùng nhau kết nghĩa đệ huynh
Nhiều năm quấn quít tâm tình chẳng phai
Tình bạn kết hoàng mai còn đó
Đến Nghi Sơn dẫu khó chẳng màng
Bên nhau giữ trọn nghĩa nhân
Hai bên chủ tớ ân cần trước sau
Chung chăn gối đổi trao đèn sách
Tròn ba năm chẳng cách chẳng phân
Đọc thư mẹ bệnh vương thân
Anh Đài chia biệt lệ ngân ngân trào
Mượn đôi ngỗng hóa vào đôi lứa
Hoàng mai đố cá hứa trao duyên
Ngỡ nam tử thuở hàn huyên
Đệ huynh kết bái vẹn nguyên buổi đầu
Ngày vĩnh biệt ngọc trâm trao
Nhờ tay sư mẫu kết giao châu trần

Nợ duyên đã an phần ngẫu phối
Nguyệt Lão người nỡ rối đường tơ
Non cao Sơn Bá bơ vơ
Hướng nhà họ Chúc bấy giờ viếng thăm
Tay hành lý cùng ngọc trâm
Phụng Hoàng San thệ đồng tâm cùng nàng
Ngày tương ngộ hai hàng mắt lệ
Nợ duyên từng ước thệ lỡ làng
Kính dâng rượu tiễn chân chàng
Hoàn trao kỷ vật vì nàng bội duyên
Trả bướm ngọc vẹn nguyên ngày trước
Mảnh lụa đào đẫm ướt máu tươi
Hoàng mai hận kẻ đôi nơi
Thôi đành chịu phận đơn côi với đời
Thân lâm bệnh chàng rời nhà Chúc
Về Lương gia giây phút rã rời
Sao cai nghiệt hỡi ông trời
Lương công bỏ lại cuộc đời ra đi
Cõi trần thế còn chi vương vấn
Xin chôn chàng đường vắng năm nao
Kỷ kiệm tương ngộ ngày nào
Chỉ còn có thể mang vào trong mơ

Người tử biệt, bơ vơ kẻ ở
Sống không khỏi tiếng quở miệng đời
Tin chàng tử đã đến nơi
Dòng châu ướt đẫm không lời nào phân
Vì chữ hiếu chữ nhân không vẹn
Nàng đã đành lỗi hẹn còn đâu
Sinh ly, tử biệt u sầu
Sao đành cam phận cau trầu Mã gia
Hoàng mai oán, xin cha thủ tiết
Viếng mộ chàng trên chiếc kiệu hoa
Trời đà nổi trận phong ba
Cuốn theo người ngựa bay xa mộ chàng
Vứt áo cưới áo tang đã mặc
Mong một lần đối mặt người xưa
Ngọn đèn trước mộ đong đưa
Bóng Lương Sơn Bá thoắt vừa kịp trông
Phút giây ấy cõi lòng đã thỏa
Ôm lấy chàng cho bõ nhớ nhung
Cõi trần chẳng được sống chung
Cõi tiên chàng thiếp sánh cùng bên nhau.

Nhựt Hoàng



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bài thơ - Hoài niệm kẻ chinh nhân

HOÀI NIỆM KẺ CHINH NHÂN Quân kỳ phất phới điểm binh Lệnh truyền lưỡng quốc xuất chinh Tây Thành Chàng nơi khói lửa chiến tranh Bụi hồng nhuộm máu vấy tanh chiến bào Thanh lâu nàng bạc mái đầu Tam Đồ vang tiếng tiêu sầu ai bi Ngày đưa tiễn, lệ hoen mi Dặm trường thiên lý kinh kỳ xa xăm Tương phùng mong mỏi tháng năm Ngờ đâu trần thế âm thầm ly tan Dưới tro nàng dạo phím đàn Lửa thiêng vương vấn chẳng tàn bụi than Mộ phần đao kiếm vắt ngang Thây phơi đắp chiếu vô vàn thành Tây Vũ cơ xòe quạt trong tay Gió nơi huyệt mộ tung bay tiền vàng Chu sa họa lại dung nhan Quả là cốt cách di nhân phi thường Sa cơ thọ tiễn chiến trường Thi hài đẫm máu đã ngừng trào tuôn Rượu nồng pha vị tuyết sương Tế thần rưới chén quỳnh tương đẫm sàn Nữ nhi mắt lệ tuôn tràn Quát câu "phản trấn" bi than đất trời Âm dương rẽ lối muôn đời Vọng vang tiếng gió tựa lời điêu linh Sa trường khói lửa đao binh Gạt đi nước mắt phỉ tình trăm năm Khúc Cai Hạ...

Tổ Đình Ấn Quang

Tổ Đình Ấn Quang Tại vùng tráng lệ Sài Gòn Bốn bên tấp nập bà con thị thành Cửa nhà phố xá bao quanh Uy nghiêm sừng sững nổi danh một đời Ấn Quang tự đẹp rạng ngời Thuộc dòng Lâm Tế thuộc về Thiền Tông Thiền môn đón ánh dương hồng Cành Sa La nở đẹp lòng chư Tăng Nhang trầm nghi ngút hương lân Có Quan Âm các có hàng trúc xanh Hoa thơm cành lá bao quanh Phật Đà thiền tọa ngồi khoanh chân trần Là nơi chẳng chút bụi trần Là nơi thanh tịnh muôn phần an nhiên Từ bi mở rộng cửa thiền Đón chào sanh chúng bén duyên nâu sòng Minh Thiện

Vườn trái cây - nhà Nhựt Hoàng