Chuyển đến nội dung chính

Bài thơ - Vu lan nhớ mẹ


Đêm Vu Lan ngày rằm tháng bảy
Hoa hồng tươi còn mãi kính dâng
Công cha, nghĩa mẹ thâm ân
Đáp đền vẹn vẻ nghĩa nhân sanh thành
Thuở thai nghén hoành hành thân mẹ
Chín tháng trời có nhẹ nhàng chi
Mang thai mỗi thứ chi li
Muôn phần khó nhọc chỉ vì con thơ
Hai tháng đầu mong chờ thai đậu
Tháng thứ ba bồn chậu, mửa nôn
Tháng tư nặng xác, nhẹ hồn
Hình hài con tượng bồn chồn mẹ cha
Tháng thứ năm thật là khó nhọc
Lo đủ điều bảo bọc thai nhi
Khó khăn từng bước chân đi
Công việc nặng nhọc lắm khi phải làm
Tháng thứ sáu nặng mang bụng dạ
Rõ hình hài cha mẹ mừng vui
Mong cho con được an vui
Sau bao ngày tháng dưỡng nuôi trong lòng
Tháng bảy thai nghén đã xong
Chờ ngày sinh nở phập phồng lo âu
Lại những lúc quặn đau phần bụng
Bởi vì con hiếu động bên trong
Tháng tám nhẹ nhõm chờ mong
Trải bao gian khó vẫn không sá gì
Tháng thứ chín đến kỳ sinh nở
Mẹ lo từng hơi thở, nhịp tim
Mười ngày đến lúc sản sinh
Nếu con thương mẹ thuận tình ra ngay
Còn nếu chẳng rõ hay đau đớn
Nỗi nhọc nhằn mang đến tấm thân
Khốn khó cam chịu muôn phần
Yêu con nên mẹ phải cần hi sinh
Mong con được thông minh sáng láng
Một tâm hồn trong sáng vui tươi
Chút gì năm tháng dưỡng nuôi
Thấy con khôn lớn trên môi mỉm cười
Nhớ từ thuở nằm nôi bú sữa
Khi lớn lên từng bữa cơm canh
Cũng như đến lúc trưởng thành
Học hành mẹ phải lo gần lo xa
Tâm hồn mẹ vẫn bao la
Vui buồn lẫn lộn thân già triền miên
Vui vì thấy con mình khỏe mạnh
Buồn là vì ấm lạnh riêng con
Sớm khuya chẳng quản mỏi mòn
Lo lắng từng giấc no tròn canh thâu
“Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh dày thức đủ vừa năm”
Lời ru êm ả tháng năm
Đong đưa chiếc võng con nằm say sưa
Tiếng ầu ơ sớm trưa mẹ hát
Đã theo con đi hết đường đời
Dù cho “vật đổi, sao dời”
Tình thiêng liêng vẫn sáng ngời bao la
Con dù lớn vẫn là của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ theo con
Công ơn sánh tựa núi non
Trả sao cho hết hao mòn tháng năm
Ai còn mẹ đừng làm mẹ khóc
Chớ để sầu vương tóc mẹ yêu
Dẫu cho báo hiếu bao nhiêu
Vẫn không đền hết bấy nhiêu thâm tình.

06/08/2016



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bài thơ - Hoài niệm kẻ chinh nhân

HOÀI NIỆM KẺ CHINH NHÂN Quân kỳ phất phới điểm binh Lệnh truyền lưỡng quốc xuất chinh Tây Thành Chàng nơi khói lửa chiến tranh Bụi hồng nhuộm máu vấy tanh chiến bào Thanh lâu nàng bạc mái đầu Tam Đồ vang tiếng tiêu sầu ai bi Ngày đưa tiễn, lệ hoen mi Dặm trường thiên lý kinh kỳ xa xăm Tương phùng mong mỏi tháng năm Ngờ đâu trần thế âm thầm ly tan Dưới tro nàng dạo phím đàn Lửa thiêng vương vấn chẳng tàn bụi than Mộ phần đao kiếm vắt ngang Thây phơi đắp chiếu vô vàn thành Tây Vũ cơ xòe quạt trong tay Gió nơi huyệt mộ tung bay tiền vàng Chu sa họa lại dung nhan Quả là cốt cách di nhân phi thường Sa cơ thọ tiễn chiến trường Thi hài đẫm máu đã ngừng trào tuôn Rượu nồng pha vị tuyết sương Tế thần rưới chén quỳnh tương đẫm sàn Nữ nhi mắt lệ tuôn tràn Quát câu "phản trấn" bi than đất trời Âm dương rẽ lối muôn đời Vọng vang tiếng gió tựa lời điêu linh Sa trường khói lửa đao binh Gạt đi nước mắt phỉ tình trăm năm Khúc Cai Hạ...

Tổ Đình Ấn Quang

Tổ Đình Ấn Quang Tại vùng tráng lệ Sài Gòn Bốn bên tấp nập bà con thị thành Cửa nhà phố xá bao quanh Uy nghiêm sừng sững nổi danh một đời Ấn Quang tự đẹp rạng ngời Thuộc dòng Lâm Tế thuộc về Thiền Tông Thiền môn đón ánh dương hồng Cành Sa La nở đẹp lòng chư Tăng Nhang trầm nghi ngút hương lân Có Quan Âm các có hàng trúc xanh Hoa thơm cành lá bao quanh Phật Đà thiền tọa ngồi khoanh chân trần Là nơi chẳng chút bụi trần Là nơi thanh tịnh muôn phần an nhiên Từ bi mở rộng cửa thiền Đón chào sanh chúng bén duyên nâu sòng Minh Thiện

Vườn trái cây - nhà Nhựt Hoàng