Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2020

Bài thơ - Mẹ của mẹ tôi

Chuyện kể về người phụ nữ miền Nam Vùng quê nghèo mái nhà tranh đạm bạc Thời chiến tranh nhiều bom rơi đạn lạc Tấm thân gầy gồng gánh một đàn con. Chồng hy sinh trong một lần bom dội Mang hận thù đầu đội chiếc khăn tang Nhìn con thơ lệ hai hàng ngơ ngác Nước mắt khóc chồng hòa nước mắt khóc cha. Gánh hàng xa gửi con qua hàng xóm Dậu đổ rồi bìm lóm thóm bìm leo Trời không thương lấy theo người con út Một bận khóc chồng rồi một bận khóc con. Chiến tranh qua nước non nhiều tàn tích Và vết thương lòng mãi chẳng mờ phai Nhìn tương lai là chuỗi ngày mờ mịt Nhưng tháng rộng năm dài phút chốc trôi qua. ... Thuở còn nhỏ tôi thường về quê mẹ Nơi chằng chịt sông ngòi, dày đặc cá tôm Có bóng người vẫn tần tảo sớm hôm Phiên chợ nào cũng lom khom hình dáng ấy. Lớn khôn rồi ước một lần trông thấy Hình bóng xưa chống gậy trước sân nhà Mái tóc bạc phơ lọm khọm thân già Thầm mong ngóng quê bà, tôi về lại. Đã lâu lắm tôi không về thăm ngoại “Dòng sông xưa vẫn bên lở bên bồi” Mái nhà xưa ngoại trông ngóng...

Bài thơ - Nói với mẹ

NÓI VỚI MẸ Mẹ ơi! Sài Gòn đang vẫy gọi con Họ bảo có rất nhiều trường đại học, Các học viện, giảng đường mà bao người ao ước một lần đặt chân Con bảo mẹ muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời khỏi được Thế rồi họ âm thầm xin mẹ để con đi. Mẹ ơi! Đêm đô thị đang chào đón con Họ bảo có rất nhiều quà vặt mà ở quê con chưa từng thử qua Nơi quán cóc lề đường hay hàng quán xa hoa Con bảo buổi tối mẹ mình không muốn mình rong rủi ngoài đường Thế rồi họ cười chào tạm biệt con Nhưng con nhớ ở nhà vui hơn mẹ ạ! Nhớ ngày trông buổi chợ tan Nhìn ra đầu ngỏ mẹ mang quà về Có khi xôi nếp muối mè Khi thì bánh mứt hay chè chuối chưng. Mẹ ơi! Trên núi có người gọi con Họ bảo con cùng ngao du từ ngọn núi này qua ngọn núi khác Từ bắc chí nam mà không rõ sẽ đi đến những nơi nào Con bảo mình cần phải xin phép mẹ Thế là họ mỉm cười dè bỉu bước qua Nhưng con nhớ ở nhà vui hơn mẹ ạ! Nhớ chiều những buổi làm đồng Con trốn đi bắt cua còng bên sông Làm cha mẹ phải ngóng trông Sốt ruột...

Bài thơ - Tán thán kinh Pháp Hoa

TÁN THÁN KINH PHÁP HOA Hay thay Diệu Pháp Liên Hoa Là kinh bậc nhất sâu xa hằng hà Ví như những đóa liên hoa Năm điều độc nhất khác xa các loài Một là nhân quả đồng thời Hoa gương nhất thể cùng phơi nắng vàng Hai là thơm sạch vô vàn Gần bùn mà chẳng phải mang mùi bùn Ba là cành lá không chung Nhành hoa tách biệt nào cùng sánh vai Bốn là ong bướm chẳng say Chưa lần bu đậu hay vây bẩn vào Năm là trang điểm ra sao Nữ nhi cũng chẳng người nào hái hoa. Nhựt Hoàng - 7/7/2020

Bài thơ - Hoài niệm kẻ chinh nhân

HOÀI NIỆM KẺ CHINH NHÂN Quân kỳ phất phới điểm binh Lệnh truyền lưỡng quốc xuất chinh Tây Thành Chàng nơi khói lửa chiến tranh Bụi hồng nhuộm máu vấy tanh chiến bào Thanh lâu nàng bạc mái đầu Tam Đồ vang tiếng tiêu sầu ai bi Ngày đưa tiễn, lệ hoen mi Dặm trường thiên lý kinh kỳ xa xăm Tương phùng mong mỏi tháng năm Ngờ đâu trần thế âm thầm ly tan Dưới tro nàng dạo phím đàn Lửa thiêng vương vấn chẳng tàn bụi than Mộ phần đao kiếm vắt ngang Thây phơi đắp chiếu vô vàn thành Tây Vũ cơ xòe quạt trong tay Gió nơi huyệt mộ tung bay tiền vàng Chu sa họa lại dung nhan Quả là cốt cách di nhân phi thường Sa cơ thọ tiễn chiến trường Thi hài đẫm máu đã ngừng trào tuôn Rượu nồng pha vị tuyết sương Tế thần rưới chén quỳnh tương đẫm sàn Nữ nhi mắt lệ tuôn tràn Quát câu "phản trấn" bi than đất trời Âm dương rẽ lối muôn đời Vọng vang tiếng gió tựa lời điêu linh Sa trường khói lửa đao binh Gạt đi nước mắt phỉ tình trăm năm Khúc Cai Hạ...