Chuyển đến nội dung chính

Bài thơ - Nói với mẹ

NÓI VỚI MẸ

Mẹ ơi! Sài Gòn đang vẫy gọi con
Họ bảo có rất nhiều trường đại học,
Các học viện, giảng đường mà bao người ao ước một lần đặt chân
Con bảo mẹ muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời khỏi được
Thế rồi họ âm thầm xin mẹ để con đi.

Mẹ ơi! Đêm đô thị đang chào đón con
Họ bảo có rất nhiều quà vặt mà ở quê con chưa từng thử qua
Nơi quán cóc lề đường hay hàng quán xa hoa
Con bảo buổi tối mẹ mình không muốn mình rong rủi ngoài đường
Thế rồi họ cười chào tạm biệt con
Nhưng con nhớ ở nhà vui hơn mẹ ạ!

Nhớ ngày trông buổi chợ tan
Nhìn ra đầu ngỏ mẹ mang quà về
Có khi xôi nếp muối mè
Khi thì bánh mứt hay chè chuối chưng.

Mẹ ơi! Trên núi có người gọi con
Họ bảo con cùng ngao du từ ngọn núi này qua ngọn núi khác
Từ bắc chí nam mà không rõ sẽ đi đến những nơi nào
Con bảo mình cần phải xin phép mẹ
Thế là họ mỉm cười dè bỉu bước qua
Nhưng con nhớ ở nhà vui hơn mẹ ạ!

Nhớ chiều những buổi làm đồng
Con trốn đi bắt cua còng bên sông
Làm cha mẹ phải ngóng trông
Sốt ruột lục soát cánh đồng tìm con

Mẹ ơi! Dưới biển có người gọi con
Họ bảo con cùng rong chơi từ bãi này sang bãi khác
Dọc theo rìa biển cả và cũng chẳng biết sẽ đi đến nơi đâu
Con bảo ngày nghỉ mẹ muốn mình về nhà
Thế rồi họ hững hờ dạo bước lướt qua
Nhưng con nhớ ở nhà vui hơn mẹ ạ!

Nhớ lần xúc cá tắm sông
Khắp người ướt lạnh mà không con nào
Mẹ đưa quần áo thay vào
Sợ đòn con vội chạy ào vào trong.

Mẹ ơi! Cuộc sống đang gọi con
Họ bảo con cùng xây dựng tương lai, con đường nghề nghiệp
Những thứ họ gọi là kinh tế, kinh doanh
Con biết lần này chẳng thể chần chừ
Nên vội bước trên đường đi không cùng mẹ.

Mẹ ơi! Tuổi thơ âm thầm gọi con
Lúc vang vọng tiếng con, lúc là giọng mẹ
Hay chính con khao khát được trở về thuở bé
Ngồi trọn vào lòng, ôm mẹ chẳng nói năng.

HoangPN3 - 15/11/2018



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bài thơ - Hoài niệm kẻ chinh nhân

HOÀI NIỆM KẺ CHINH NHÂN Quân kỳ phất phới điểm binh Lệnh truyền lưỡng quốc xuất chinh Tây Thành Chàng nơi khói lửa chiến tranh Bụi hồng nhuộm máu vấy tanh chiến bào Thanh lâu nàng bạc mái đầu Tam Đồ vang tiếng tiêu sầu ai bi Ngày đưa tiễn, lệ hoen mi Dặm trường thiên lý kinh kỳ xa xăm Tương phùng mong mỏi tháng năm Ngờ đâu trần thế âm thầm ly tan Dưới tro nàng dạo phím đàn Lửa thiêng vương vấn chẳng tàn bụi than Mộ phần đao kiếm vắt ngang Thây phơi đắp chiếu vô vàn thành Tây Vũ cơ xòe quạt trong tay Gió nơi huyệt mộ tung bay tiền vàng Chu sa họa lại dung nhan Quả là cốt cách di nhân phi thường Sa cơ thọ tiễn chiến trường Thi hài đẫm máu đã ngừng trào tuôn Rượu nồng pha vị tuyết sương Tế thần rưới chén quỳnh tương đẫm sàn Nữ nhi mắt lệ tuôn tràn Quát câu "phản trấn" bi than đất trời Âm dương rẽ lối muôn đời Vọng vang tiếng gió tựa lời điêu linh Sa trường khói lửa đao binh Gạt đi nước mắt phỉ tình trăm năm Khúc Cai Hạ...

Tổ Đình Ấn Quang

Tổ Đình Ấn Quang Tại vùng tráng lệ Sài Gòn Bốn bên tấp nập bà con thị thành Cửa nhà phố xá bao quanh Uy nghiêm sừng sững nổi danh một đời Ấn Quang tự đẹp rạng ngời Thuộc dòng Lâm Tế thuộc về Thiền Tông Thiền môn đón ánh dương hồng Cành Sa La nở đẹp lòng chư Tăng Nhang trầm nghi ngút hương lân Có Quan Âm các có hàng trúc xanh Hoa thơm cành lá bao quanh Phật Đà thiền tọa ngồi khoanh chân trần Là nơi chẳng chút bụi trần Là nơi thanh tịnh muôn phần an nhiên Từ bi mở rộng cửa thiền Đón chào sanh chúng bén duyên nâu sòng Minh Thiện

Vườn trái cây - nhà Nhựt Hoàng