Chuyển đến nội dung chính

Bài thơ - Mẹ của mẹ tôi


Chuyện kể về người phụ nữ miền Nam
Vùng quê nghèo mái nhà tranh đạm bạc
Thời chiến tranh nhiều bom rơi đạn lạc
Tấm thân gầy gồng gánh một đàn con.

Chồng hy sinh trong một lần bom dội
Mang hận thù đầu đội chiếc khăn tang
Nhìn con thơ lệ hai hàng ngơ ngác
Nước mắt khóc chồng hòa nước mắt khóc cha.

Gánh hàng xa gửi con qua hàng xóm
Dậu đổ rồi bìm lóm thóm bìm leo
Trời không thương lấy theo người con út
Một bận khóc chồng rồi một bận khóc con.

Chiến tranh qua nước non nhiều tàn tích
Và vết thương lòng mãi chẳng mờ phai
Nhìn tương lai là chuỗi ngày mờ mịt
Nhưng tháng rộng năm dài phút chốc trôi qua.
...
Thuở còn nhỏ tôi thường về quê mẹ
Nơi chằng chịt sông ngòi, dày đặc cá tôm
Có bóng người vẫn tần tảo sớm hôm
Phiên chợ nào cũng lom khom hình dáng ấy.

Lớn khôn rồi ước một lần trông thấy
Hình bóng xưa chống gậy trước sân nhà
Mái tóc bạc phơ lọm khọm thân già
Thầm mong ngóng quê bà, tôi về lại.

Đã lâu lắm tôi không về thăm ngoại
“Dòng sông xưa vẫn bên lở bên bồi”
Mái nhà xưa ngoại trông ngóng đứng ngồi
Mà sao thấy càng xa xôi diệu vợi.

Bao nhung nhớ bấy lâu nay chờ đợi
Yêu thương đôi lời tôi gởi gió bay
Cùng mảnh tầm hồn hòa quyện bóng mây
Theo năm tháng ngày xưa quay trở lại.

Quê ngoại đó, hàng cau già xanh ngát
Xào xạc gió lùa về bao ký ức tuổi thơ
Ôi những bài học ngập tràn sách vở!
Có bài học nào tôi viết về “mẹ của mẹ tôi”.

Nhựt Hoàng - 11/10/2016
Viết cho người không bao giờ đọc

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bài thơ - Hoài niệm kẻ chinh nhân

HOÀI NIỆM KẺ CHINH NHÂN Quân kỳ phất phới điểm binh Lệnh truyền lưỡng quốc xuất chinh Tây Thành Chàng nơi khói lửa chiến tranh Bụi hồng nhuộm máu vấy tanh chiến bào Thanh lâu nàng bạc mái đầu Tam Đồ vang tiếng tiêu sầu ai bi Ngày đưa tiễn, lệ hoen mi Dặm trường thiên lý kinh kỳ xa xăm Tương phùng mong mỏi tháng năm Ngờ đâu trần thế âm thầm ly tan Dưới tro nàng dạo phím đàn Lửa thiêng vương vấn chẳng tàn bụi than Mộ phần đao kiếm vắt ngang Thây phơi đắp chiếu vô vàn thành Tây Vũ cơ xòe quạt trong tay Gió nơi huyệt mộ tung bay tiền vàng Chu sa họa lại dung nhan Quả là cốt cách di nhân phi thường Sa cơ thọ tiễn chiến trường Thi hài đẫm máu đã ngừng trào tuôn Rượu nồng pha vị tuyết sương Tế thần rưới chén quỳnh tương đẫm sàn Nữ nhi mắt lệ tuôn tràn Quát câu "phản trấn" bi than đất trời Âm dương rẽ lối muôn đời Vọng vang tiếng gió tựa lời điêu linh Sa trường khói lửa đao binh Gạt đi nước mắt phỉ tình trăm năm Khúc Cai Hạ...

Tổ Đình Ấn Quang

Tổ Đình Ấn Quang Tại vùng tráng lệ Sài Gòn Bốn bên tấp nập bà con thị thành Cửa nhà phố xá bao quanh Uy nghiêm sừng sững nổi danh một đời Ấn Quang tự đẹp rạng ngời Thuộc dòng Lâm Tế thuộc về Thiền Tông Thiền môn đón ánh dương hồng Cành Sa La nở đẹp lòng chư Tăng Nhang trầm nghi ngút hương lân Có Quan Âm các có hàng trúc xanh Hoa thơm cành lá bao quanh Phật Đà thiền tọa ngồi khoanh chân trần Là nơi chẳng chút bụi trần Là nơi thanh tịnh muôn phần an nhiên Từ bi mở rộng cửa thiền Đón chào sanh chúng bén duyên nâu sòng Minh Thiện

Vườn trái cây - nhà Nhựt Hoàng